Trên bức
tường đá trắng của tòa đại giáo đường, bên bờ đông sông Hudson tại thành phố
New York, có chạm khắc nổi chân dung 600 vị danh nhân có ảnh hưởng bậc nhất đối
với loài người. Họ là các bậc hiền triết, quân vương, tổng thống, nguyên soái,
tướng lĩnh, trí giả, còn có 14 vị là nhà khoa học. Trong đó có nhà vật lý
Einstein - cha đẻ của “thuyết tương đối
Những ngày cuối cùng của nhà vật lý vĩ đại A.Einstein
Like và chia sẻ bài viết
Năm 1952,
nhà vật lý vĩ đại Einstein đã cận kề tuổi "cổ lai hy". Lúc này đã về
hưu, nhưng mỗi ngày cứ vào khoảng 10.30am, ông lại lững thững đi bộ từ nhà tới
Viện Nghiên cứu cao cấp. Đứng trước từng hàng công thức ông viết trên tấm bảng
đen nhỏ, ông lại chìm trong nghiên cứu triền miên không ngưng nghỉ. Đến giữa
trưa, ông lại đi bộ về nhà. Buổi chiều, ông lại bận bịu xử lý thư tín, hoặc
tiếp đón khách khứa tới thăm.
Ngày
9/11/1952, người bạn cũ của Einstein, ngài Weizman, vị Tổng thống đầu tiên của
Nhà nước Israel qua đời. 9.00pm hôm đó, Einstein nhận được cuộc điện thoại của
ngài Đại sứ Israel từ Washington gọi tới: "Thưa ngài giáo sư, tôi muốn hỏi
ngài một câu, nếu nêu tên ngài trong danh sách người ra tranh cử chức tổng
thống Israel, liệu ngài có vui lòng tiếp nhận không?”. Viên Đại sứ hỏi với thái
độ chân thành, chứa chan hy vọng. Ông ta phụng mệnh vị thủ tướng nước Cộng hòa
Israel gọi điện ướm hỏi, thăm dò. "Thưa ngài đại sứ, về mặt khoa học tự
nhiên, tôi có đôi phần am hiểu, còn về con người, thì tôi mù tịt, chẳng hiểu
chút xíu nào, với một kẻ như vậy thì làm tổng thống sao đặng?".
"Thưa
ngài giáo sư, Weizman, vị tổng thống quá cố cũng là giáo sư đó thôi, tin rằng
ngài cũng thừa sức làm tổng thống!”.
"Không,
Weizman và tôi khác nhau nhiều, ông làm được, còn tôi thì không thể!”.
Einstein
sức khỏe ngày càng kém, ông tự biết rằng quỹ thời gian dành cho mình không còn
dài nữa. Ngày 13/4/1955, Einstein ngã bệnh. Khối u động mạch chủ đã di căn. Từ
mấy năm trước đó, bác sĩ từng nhắc nhở mang tính cảnh báo, rằng ông phải hết
sức chú ý bảo vệ sức khỏe bản thân, bởi động mạch chủ có thể bục vỡ bất kỳ lúc
nào. Khi đó Einstein nửa đùa, nửa thật: "Ôi, cứ để cho nó bục tóe loe
ra!"...
Ngày 16/4,
bệnh tình xấu đi trông thấy, trong thời gian này, Einstein thường từ chối cho
tiêm morphine giảm đau, và kiên quyết từ chối mọi can thiệp phẫu thuật ngoại
khoa. “Tôi muốn đi lúc nào thì sẽ đi, dùng phương pháp nhân tạo để kéo dài thêm
sự sống thực ra chẳng có ý nghĩa gì; tôi đã đến điểm chót trách nhiệm của mình
rồi, khi tôi phải ra đi, tôi sẽ bình tĩnh, thanh thản chờ đợi tử thần”.
Khi nói về
"hậu sự" của mình, ông dặn: Sau khi ông về với đất, không được biến
nơi ông ở thành "nhà tưởng niệm" để mọi người "pilgrimage"
(hành hương về lễ thánh), phòng làm việc của ông trong Viện Nghiên cứu cao cấp
nhất định phải để cho người khác sử dụng. Ông thiết tha mong rằng, ngoài lý
tưởng khoa học và lý tưởng xã hội của ông ra thì tất cả mọi danh tiếng của ông
hãy để ông mang theo về cõi chết.
Tối khuya
ngày 17/4, ông chập chờn bước vào giấc ngủ, ông mệt mỏi quá rồi. 0.40am ngày
18/4, cô y tá trực phát hiện thấy nhịp thở của Einstein rất khác thường, cô vội
gọi thêm một y tá nữa tới, giúp nâng cao thêm đầu giường. Lúc này Einstein đang
lầm bầm nói câu gì đó trong miệng, chỉ thấy đôi môi mấp máy, phát ra âm thanh
thều thào nghe không rõ, nhưng biết chắc
là ông đang nói tiếng Đức, đó là thứ ngôn ngữ thường dùng của cha mẹ ông.
Einstein quyết không bao giờ tha thứ cho Đức Quốc xã khi ông biết được rằng bọn
Quốc xã khát máu đã sát hại tới 1/2 tổng số người Do Thái châu Âu, đồng bào của
ông.
Cuối cùng,
ông hít thở thật sâu 2 cái, như cố níu kéo mang đi theo mọi nỗi ưu tư, rồi nhẹ
nhàng ra đi mãi mãi. Lúc đó kim đồng hồ chỉ 1.15am ngày 18/4/1955, ông hưởng
thọ 76 tuổi. 8.00am, tin điện truyền đi khắp trái đất: Nhà vật lý học vĩ đại
nhất mọi thời đại Albert Einstein đã qua đời.
Trong ngày
cuối cùng của đời mình, Einstein đã dặn
dò người nhà: Chớ có tổ chức nghi lễ đám tang, không xây mộ phần và cũng đừng
dựng bia ghi công tưởng niệm.
2.00pm, xe
tang đưa thi hài ông tới khu nghĩa trang Mather Princetonf. Rất lặng lẽ, không
cử hành nghi lễ nhiêu khê, không vòng hoa, không đội quân danh dự, không cả
điếu văn, diễn thuyết, chỉ có người nhà và thêm mấy người bạn chí thân. 90 phút
sau, ông được hỏa táng và tro xương được rải ở một nơi nào đó mà cho tới nay -
55 năm đã trôi qua vẫn chưa được hé lộ.
PMC
(Theo Viet
Times)
Viết và chia sẻ bình luận:
Like để cập nhật các bài viết qua facebook. Cảm ơn bạn đã ghé thăm, ủng hộ!
Blogger Comment
Facebook Comment