Hà Lan là quốc gia
cũng phải kinh qua nhiều trận lũ lớn. Lũ lụt thiệt hại lớn xảy ra trong năm
1953 làm 1.853 người tử vong và thiệt hại vật chất ước tính khoảng 0,7 tỷ EUR.
Trong năm 1993 và 1995, các khu vực xung quanh các con sông Rhine và Meuse đã
gần như bị ngập lụt. Trước tình hình đó và cũng để đáp lại lời kêu gọi đối phó
với biến đổi khí hậu (BĐKH), Hà Lan đã thiết lập những chính sách phòng chống
lũ lụt của thế kỷ XXI để bảo vệ người dân của mình và đối trả thách thức về biến
đổi khí hậu toàn cầu.
BĐKH thường được chia
thành hai lĩnh vực: Trước hết là giảm thiểu và tiếp đến là thích ứng. Quy luật
đầu tiên đối phó với BĐKH là giảm lượng khí thải carbon. Thích ứng với BĐKH là
các biện pháp đối phó với những tác động của BĐKH và đây là vấn đề quan tâm của
các nhà chức trách Hà Lan. Hà Lan có truyền thống lâu đời về bảo vệ diện tích
đất, biển và sông, Ủy ban quản lý nước là cơ quan quản lâu đời nhất quốc gia.
Trong bối cảnh thích ứng, BĐKH liên quan đến hai loại chi phí dự kiến sẽ làm
giảm phúc lợi xã hội. Một trong những yếu tố quyết định trong danh mục chi phí
này ở Hà Lan là xác suất tăng lũ lụt, đặc biệt là ở các khu vực đô thị có cốt
nền thấp. Chính sách giảm thiểu chi phí liên quan: Chi phí liên quan ngăn ngừa
lũ lụt và chi phí cho hậu quả từ lũ lụt.
Trong năm 2008, Chính
phủ Hà Lan xác định lựa chọn chính sách của thế kỷ XXI để ứng phó với BĐKH với
việc tăng tiêu chí trong xây dựng hệ thống đê điều gấp mười lần so với trước
đây, với việc dự kiến mực nước biển dâng tới 1,3m vào năm 2100. Điều đó có nghĩa
Chính phủ đã đặt tầm nhìn rất xa trong chiến lược ứng phó với lũ lụt. Hội đồng
Chính phủ và Ban điều phố nguồn nước trung tâm đã có sự thỏa thuận về củng cố
hệ thống đê sao cho an toàn vào năm 2015. Chính phủ đã vạch ra nhiều kịch bản
và tính xác suất lũ và dự kiến hậu quả thiệt hại do lũ lụt có khả năng xảy ra
dựa trên tiêu chuẩn phân tích toàn diện được sử dụng ở Hà Lan.
Nguy cơ xảy ra lũ lụt
phụ thuộc rất nhiều vào quy hoạch không gian theo nhiều cách khác nhau. Trước
hết, xét về khả năng chứa nước của các con sông là yếu tố quan trọng của xác
suất lũ lụt. Các cuộc lũ lụt xảy ra vào năm 1993 và 1995 đã chứng minh điều đó.
Bởi vậy, quy hoạch cần tính đến bảo tồn các con sông và các khu vực thẩm thấu
tương tự trong đô thị. Tại khu vực nông thôn, điều này hầu như không gây ra vấn
đề lớn về không gian. Quy hoạch không gian cần phải gắn kết với vấn đề BĐKH
trong tương lai và xác định các cơ quan địa phương là các bên liên quan chính
trong quy hoạch đô thị. Quy hoạch đô thị cần xác định về khối lượng đê điều cần
phải bảo vệ. Quy hoạch sử dụng đất cần hết sức thận trọng trong việc đánh giá
các kịch bản lũ lụt và dự kiến thiệt hại trong các tình huống thiên tai có liên
quan. Trong các nghiên cứu kịch bản kinh tế và không gian Hà Lan cần phải ứng
dụng phương pháp lập bản đồ dựa trên hệ thống thông tin địa lý (GIS) cho năm
2040 để xây dựng kịch bản tương đối khả thi của quốc gia.
Tóm lại, phòng ngừa lũ
lụt được coi là nhiệm vụ và lợi ích chung của toàn xã hội. Công tác ngăn ngừa
lũ lụt hoàn toàn thuộc về trách nhiệm bởi chính quyền Trung ương và Hội đồng
nước ở Hà Lan. Lũ lụt có thể coi là vấn đề phụ thuộc nhiều vào quy hoạch không
gian và chính sách của Chính phủ. Chính phủ Hà lan đã phải phân bổ lại khu vực
hoạt động kinh tế cho các khu vực dễ bị tổn thương của lũ lụt, đồng thời tập
trung quy hoạch phân bố không gian theo trung hạn và dài hạn của khu vực trực
tiếp ảnh hưởng. Hy vọng với những chiến lược này, Hà Lan sẽ không còn phải đối
mặt với tình trạng lũ lụt nghiêm trọng đã từng xảy ra trong lịch sử.
ashui.com- Khánh Phương
Blogger Comment
Facebook Comment