
Trong
cuộc sống, chúng ta sẽ gặp rất nhiều trường hợp kinh nghiệm hạn chế các cơ hội
đến. Một chàng thanh niên được mời đi dự buổi hội thảo giới thiệu sách mới về
thành công, với những kinh nghiệm thất bại trong quá khứ, anh ta than thở “Ôi,
tất cả đều là lý thuyết ấy mà!” Trong khi đó cậu bạn đi cùng anh ta đã đến, và
cuốn sách đã khiến cậu đổi đời và thành đạt. Còn chàng thanh niên kia mải mê kiếm
tìm những thứ mà anh ta cho là “thực tế”. Một cô nàng lảng tránh một người bạn
cũ khi vừa gặp lại, cô quyết ko cho anh ta cơ hội nói chuyện, vì cô cho rằng
anh ta là một người vô vị nhạt nhẽo như những lần đầu gặp mặt. Cô không biết rằng
anh đã có một gia đình hạnh phúc, đã trở thành một tác gia viết sách nổi tiếng,
giúp biết bao người hàn gắn các mối quan hệ và cải thiện tình hình tài chính của
mình. Còn cô nàng thì vẫn đắm chìm với vấn đề tiền bạc, tình duyên thật nhức nhối.
Thực
tế là chúng ta hầu như không bao giờ nhìn nhận được thực tế. Tất cả những gì bạn
đang nhìn thấy bằng mắt không phản ánh hoàn toàn sự thực. Gặp lại một người bạn
hôm nay chưa chắc anh ta đã giống ngày hôm qua, ấy vậy mà khi được hỏi anh ta
là người thế nào, bạn có thể sẽ kể rất chi tiết như đi guốc trong bụng anh ta vậy.
Kể cả một cái “tôi” ngày hôm nay ít nhiều cũng khác cái “tôi” ngày hôm qua, thế
mà nhiều người có thể tin suốt đời vào những cái nhãn tiêu cực “Tôi lười biếng,
Tôi không thông minh, Tôi không đủ khả năng” được gán từ lâu rồi. Để rồi lầm tưởng
rằng quá khứ đã vậy, thì hiện tại tương lai cũng khó khác được. Sở dĩ như vậy
là vì có một lăng kính vô hình ngăn giữa ta và sự vật, hiện tượng. Lăng kính đó
được xây dựng bởi thái độ sống, được hình thành bởi những trải nghiệm trong quá
khứ. Mỗi người có quan điểm, trải nghiệm khác nhau nên lăng kính cũng sẽ mờ đục
khác nhau. Điều mà chúng ta nhìn thấy là ảnh của sự vật hiện tượng kèm với các
cảm xúc xen lẫn, đôi khi trái ngược nhau.
Đối
với những người còn đang giữ lấy lăng kính tiêu cực, còn suy nghĩ theo những lề
lối thói quen cũ kỹ, còn giữ mãi những kinh nghiệm đau khổ, còn óc phân biệt
đánh giá, còn phản ứng mạnh mẽ với tình huống bên ngoài, thì đó chính là giới hạn
lớn nhất mà họ đã tự đặt ra cho bản thân.
Kết
luận: mọi thứ trên đời đều có thể thay đổi, và đang thay đổi từng giờ, do đó,
chúng ta cũng nên thay đổi chính mình thì mới có thể thay đổi cuộc sống của chúng
ta.
Viết và chia sẻ bình luận:
Like để cập nhật các bài viết qua facebook. Cảm ơn bạn đã ghé thăm, ủng hộ!
Blogger Comment
Facebook Comment